Saturday, October 25, 2014







                       
 

                       ĐẠI HỘI DIÊN HỒNG THỜI ĐẠI 2014

                                     TOÀN DÂN NGHE CHĂNG?
                                         SƠN HÀ NGUY BIẾN
   
                                                    Trân Trọng Kính Mời:

                           Quý Nhân Sĩ, Quý Chiến Hữu, Quý Đồng Hương, 

                               Đồng Bào Việt Nam Trong Nước và Hải Ngoại


Vui lòng bớt chút thì giờ quý báu tới tham dự
ĐẠI HỘI DIÊN HỒNG THỜI ĐẠI 2014.
              Tổ chức:  Vào lúc 10 sáng ngày 2-11-2014.
Đia điểm: Hội Trường VNCR-14861 Moran St, Westminster City.
BAN TỔ CHỨC:
Bô Lão Võ Toàn 104 tuổi.
GSTS Nguyễn Thanh Liêm
Nhà Biên Khảo: Phạm Trần Anh và các Đoàn Thể Quốc Gia:

Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại - Hội Đồng Liên Kết Đấu Tranh Dân Chủ Nhân Quyền Cho Việt Nam - Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị Và Tôn Giáo Việt Nam - Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam - Phong Trào Tranh Đấu Tư Do Tôn Giáo và Nhân Quyền Việt Nam - Phong Trào Đoàn Kết Việt Nam Cộng Hòa- Phong Trào Toàn Dân Cứu Nước -  Khối 8406 Hoa Kỳ - Phong Trào Phụ Nữ Hành Động Cứu Nước- Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California - Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại Bắc California - Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng Bắc California - Ủy Ban Phối Hợp Vận Động Đại Hội Diên Hồng Thời Đại Bắc California - Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo (Vovinam) - Mặt Trận Dân Tộc Cứu Quốc - HĐTSTU GH Phật Giáo Hòa Hảo - Giáo Hội Phật Giáo Tăng Già Khất Sĩ Thế Giới- Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh - Nha Tuyên Úy Tin Lành- Ủy Ban Đặc Nhiệm Chống CS và Tay Sai - Little Saigon Van Couver Canada - Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại Canada - Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại Florida - Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại Philadelphia - Hội Nhân Sĩ Diên Hồng Thời Đại Arizona - Nhà Việt Nam Foundation-CLB Tình Nghệ Sĩ LIÊN LẠC: Phan Kỳ Nhơn: 714/854-4584, Phạm Trần Anh: 714/332-9243, Chu Tấn,  Nhan Hữu Mai: 714/ 595-4520, Ninh Thuận: 714/ 555-4714, Vũ Hoàng Hải: 714/ 867-8833, Richard Bui: 951/733-8844, Hoa Thế Nhân 714/839-2737, Phạm Văn Tường: 408/998-2362, Chu Tấn: 408/280-5375, BS Phạm Đức Vượng: 408/937-1400, Xuân Chung: 714/585-6556…


Friday, October 24, 2014

Blogger Ðiếu Cày Nguyễn Văn Hải (Hình: Uyên Vũ)
 

Khi trục xuất anh Điếu Cày ra khỏi Việt Nam, lãnh đạo CS nghĩ họ trục xuất anh sang Mỹ. Với lãnh đạo CS đó là một chọn lựa khôn ngoan. Bởi vì, theo họ, tên anh gắn liền với các phong trào chống chủ nghĩa Đại Hán Bá Quyền Trung Cộng; phong trào do anh lãnh đạo chẳng những không bị dập tắt dần theo năm tháng tù đày của riêng anh nhưng đã mỗi ngày một phát triển rộng; để anh ở lại là một mối lo canh cánh bên lòng.

Thật ra, đảng nghĩ vậy là lầm.

Từ lâu Việt Nam đã hình thành hai khối, Việt Nam CS và Việt Nam Tự Do. Đảng không đẩy anh qua Mỹ mà đã đẩy anh về phía Việt Nam Tự Do đang có mặt ở khắp bốn phương trời kể cả tại Việt Nam. Thả một con chim như Điếu Cày bay vào bầu trời tự do, con chim đó sẽ không biền biệt cuối chân mây nhưng một ngày sẽ bay về ngậm theo những hạt lúa mới. Hạt lúa dân chủ, khai phóng, nhân bản và tình người.

Khác với nhiều người tranh đấu trước anh, có thể ra đi vì chính kiến, ra đi vì quan điểm, ra đi vì gia đình, Điếu Cày ra đi vì trái tim khát vọng nồng cháy. Chính kiến có thể thay đổi, quan điểm có thể thỏa hiệp nhưng khát vọng độc lập, tự do dân tộc phát xuất từ trái tim của một con người chỉ có chết mới thôi.

Khát vọng độc lập, tự do dân tộc như đã chứng minh trong suốt dòng lịch sử Việt Nam, là ngọn lửa không bao giờ tắt. Hơn một ngàn năm trong bóng đêm nô lệ nhà Hán, nhà Ngô, nhà Đường với bao nhiêu cực hình đày đọa, sáng xuống bể tìm ngọc châu, chiều lên non săn ngà voi, trầm hương, châu báu, nhưng dân tộc Việt vẫn bảo vệ được tính độc lập, vẫn giữ được bản sắc văn hóa Việt trong sáng và thuần nhất. Đất nước chúng ta đã hơn một lần bị mất đi và giành lại được, Thăng Long đã từng bị đốt cháy nhưng chúng ta hãnh diện nói lớn rằng dân tộc Việt Nam chưa bao giờ bị mất gốc.

Hiếm có trên một đất nước nào, ở đó, tên của một con sông, một ngọn núi, một thôn làng, cũng có thể làm cho người dân khi nhắc đến phải rơi nước mắt. Những Phong Hóa, Nam Quan, Mê Linh, Bạch Đằng, Vạn Kiếp, Thiên Trường, Diên Hồng, Chi Lăng, Lam Sơn, Đống Đa, v.v… không phải chỉ là những địa danh, mà hơn thế nữa, còn là là nơi giữ gìn anh linh hùng khí của dân tộc Việt Nam.

Hình ảnh những chiếc búa, những chiếc rìu, những mũi thương, mũi đao, mũi tên bằng đồng đào được ở vùng Trung Châu, Bắc Việt, ở Sông Bạch Đằng, dọc Ải Nam Quan không chỉ là những cổ vật mà còn là chứng tích của bao nhiêu trận mạc, bao nhiêu cuộc chiến đấu, bao nhiêu máu xương và nước mắt của tổ tiên đổ xuống trước tham vọng của các triều đại Bắc phương xâm lấn.

Trong lúc sự kính trọng dành cho hàng trăm nhà dân chủ đang bị tù dày bao giờ cũng sâu đậm, tình cảm của đồng bào trong và ngoài nước dành cho anh Điếu Cày, đặc biệt trong thời gian anh tuyệt thực đã vượt lên trên. Tình cảm đồng bào dành cho anh giống như tình cảm của anh dành cho đất nước: thiêng liêng, thân thương và trong sáng.

Anh Điếu Cày không phải là nhà thơ, nhà văn, nhà chính trị, nhà cách mạng, nhà lý thuyết, nhà hùng biện, nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp. Không phải là nhà nào cả. Anh chỉ là Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, cái tên một lần nghe rất lạ nay đã trở thành quen thuộc và gần gũi, đặc biệt trong lòng tuổi trẻ Việt Nam.

Anh Điếu Cày không phải là Nelson Madela của Nam Phi, Aung San Suu Ky của Miến Điện, Vaclav Havel của Tiệp. Anh là một người Việt Nam bình thường, đơn giản như hạt gạo, củ sắn, củ khoai, con mắm, ngọn rau nhưng cũng vô cùng cao quý bởi vì anh nói lên khát vọng độc lập tự chủ của dân tộc Việt Nam trong thời đại ngày nay.

Nỗi đau trong lòng anh là nỗi đau của một dân tộc định cư hơn bốn ngàn năm trên bán đảo Đông Dương trải dài 3260 cây số nhưng nay chỉ còn bờ mà không còn biển. Phải dành lại biển Đông, phải giành lại những hòn đảo mang tên Việt Nam, phải giành lại những tài nguyên trong lòng biển mà cha ông đã đổ máu để giữ gìn. Anh bước đi trên con đường quê hương gai góc, con đường nhiều người khác không dám đi: con đường chống Trung Cộng xâm lăng.

Mẫu số chung hôm nay là dân tộc và dân chủ. Mẫu số chung thiêng liêng đó vượt lên trên mọi hiệp định, mọi vĩ tuyến, mọi chia cách, mọi tôn giáo, thế hệ, trong hay ngoài nước. Mẫu số chung thiêng liêng đó không chỉ giá trị đối với những người đã từng hy sinh, từng đổ máu để bảo vệ miền Nam mà còn cho cả nhiều triệu đồng bào đã bị khủng bố từng ngày, từng đêm trên đất nước.

Không giống như 70 ngàn người Nga lưu vong ở Paris sau cách mạng CS năm 1917 hay hàng trăm ngàn người Việt lưu vong ngay sau CS chiếm VNCH năm 1975, người Việt Nam tự do hôm nay không còn mang tâm trạng lưu vong nữa. Thời đại hôm nay là thời đại của những người chết đang bắt đầu sống lại và người đi đang lần lượt quay về. Anh Điếu Cày cũng vậy, trong lòng anh không có khái niệm lưu vong, anh ra đi là để quay về. Và chúng ta sẽ về.

Cuộc cách mạng tin học, cách mạng kinh tế toàn cầu, sự sụp đổ của hệ thống CS Liên Xô và chư hầu Đông Âu đã xóa bỏ nhiều cách ngăn, biên giới, thu ngắn thời gian và thu hẹp không gian. Anh Điếu Cày rời nhà tù, anh ra phi trường, anh lên máy bay, anh xuống máy bay, đối với người Việt quan tâm đến đất nước và anh, tất cả điều đó như đã diễn ra trong cùng một không gian và cùng một múi giờ dù ở chúng ta ở đâu trên mặt đất này. Bởi vì, không gian là trái tim Việt Nam và thời gian được tính bằng nhịp đập của trái tim Việt Nam.

Ngày cáo chung của chế độ CS toàn trị tại Việt Nam chỉ là vấn đề thời gian. Ngay cả những lãnh đạo cao cấp nhất của đảng CS cũng biết điều đó. Những cường hào ác bá cai trị đất nước ngày nay không phải là những người làm nên lịch sử mà chỉ là những kẻ làm công việc giải thích, ăn cắp, bóp méo lịch sử cho phù hợp với tham vọng xích hóa Việt Nam của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản trước đây, và tiếp tục sống huy hoàng trên nỗi thống khổ triền miên của dân tộc Việt Nam. Họ phải bị lật đổ.

Trước ngày 25 tháng 12 năm 1991, đảng CS Liên Xô cai trị một vùng đất có diện tích 22 triệu 400 ngàn kilomet vuông, rộng hơn cả thời huy hoàng nhất của Đế Quốc Nga và một đạo quân 5.3 triệu lính, nhưng không cứu vớt được Liên Xô.
Sự sụp đổ của Liên Xô phát xuất từ nhiều lý do nhưng sâu xa nhất vẫn là từ khát vọng độc lập tự do của các dân tộc Estonia, theo chân là Lithuania, Latvia và lan dần sang các dân tộc khác như Azerbaijan, Armenia, Tajikistan và Uzbekistan. Những dân tộc bị trị chiếm hai phần ba dân số của Liên Xô và đã đấu tranh không ngừng nghỉ ngay từ ngày đầu bị cưỡng chiếm.

Câu chuyện bi hùng về phong trào du kích Anh Em Rừng (Forest Brothers) của các dân tộc vùng Baltics chống lại CS Liên Xô từ sau thế chiến thứ hai là một bằng chứng hùng hồn. August Sabbe, người Estonia, kháng chiến quân cuối cùng của Anh Em Rừng bị KGB khám phá hơn 30 năm sau, ngày 27 tháng 9 năm 1978, nhưng chúng không giết được anh. Anh đã nhảy xuống sông Vohandu tuẫn tiết mang theo khát vọng tự do thiêng liêng. Phạm Hồng Thái của Việt Nam trước đó đã hy sinh như thế. Cuối cùng, tinh thần dân tộc và khát vọng dân chủ tự do của dân tộc Estonia đã thắng KGB và vượt qua được chính sách tẩy não vô cùng thâm độc của chủ nghĩa CS.

Biển Thái Bình hôm nay là sông Bến Hải trước đây. Và thuận lợi hơn trước thời điểm năm 1975, bên kia Thái Bình Dương, cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ đất nước, vì quyền sống của con người đang bùng lên trên mọi ngã đường, mọi giới, mọi thế hệ. Quá khứ dù có khó khăn, hiện tại còn vất vả nhưng tương lai tươi đẹp rồi sẽ đến. Dòng sông dù còn vẩn đục nhưng nước đang trôi nên sẽ có một ngày trong. Cánh cửa đã mở. Ánh sáng đã rọi vào. Những người mang ánh sáng đang có mặt trên khắp ba miền đất nước. Họ còn ít, còn yếu nhưng họ là ánh sáng, ánh sáng Điếu Cày.

Trần Trung Đạo
Boston, 22 tháng 10, 2014

Wednesday, October 22, 2014

"Còn vài trăm con người còn nằm trong chốn tù đày, đó là món lợi đặc sản và có thể đem ra trao đổi với nước ngoài," Tiến sĩ Phạm Chí Dũng nói.

Anh Dũng dùng từ "đặc sản" đắt giá quá! Quả nhiên là vậy, vì chỉ có ở VN, giống như món "sashimi người".

Mỹ hoan nghênh trả tự do cho Điếu Cày

  • 22 tháng 10 2014
null

Ông Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày, đã kêu gọi những nhà hoạt động khác đang còn ở trong nhà tù ở Việt Nam 'hãy mạnh mẽ lên'.

Trước đó, hôm thứ Ba ngày 21/10, ông Hải, người bị chính quyền Việt Nam tuyên án 12 năm tù về tội 'Tuyên truyền chống Nhà nước', đã được đưa từ nhà tù ở Nghệ An ra thẳ̀ng sân bay Nội Bài ở Hà Nội để đáp máy bay với đích đến là Los Angeles, Hoa Kỳ.

Trong lúc này, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và Tổ chức Theo dõi Nhân quyền đều đã phản ứng về việc thả tự do cho blogger Điếu Cày.

'Không nên khen Hà Nội'

Phát biểu trước truyền thông và những người ủng hộ tới đón mình tại sân bay ở Los Angeles Hoa Kỳ vào khoảng lúc 10 giờ tối ngày 21/10 theo giờ địa phương, ông Nguyễn Văn Hải nói:

''Thông điệp hiệu quả nhất gửi đến những anh em còn đang nằm trong nhà tù của Cộng sản là anh em hãy tin tưởng rằng anh em không đơn độc.

''Bên ngoài vẫn có các chính phủ, các tổ chức, bạn bè quốc tế luôn luôn quan tâm và ủng hộ anh em cho nên anh em ở trong tù ở Việt Nam hãy mạnh mẽ lên, cố gắng lên để xứng đáng với lòng mong mỏi của tất cả mọi người''

"Freedom (Tự do) cho Việt Nam", ông hô lên với sự hưởng ứng của hàng chục người đứng xung quanh.

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) cũng vừa lên tiếng rằng ‘không nên ca ngợi Hà Nội’ trong việc blogger Điều Cày vừa được thả khỏi nhà tù và cho sang Mỹ.

“Việc blogger Điếu Cày được tự do là một tin tốt lành nhưng không ai có thể lúc nào quên rằng lẽ ra chính quyền không được bỏ tù ông. Chính phủ Việt Nam đã ngược đãi ông một cách khắc nghiệt trong nhiều năm bởi vì ông có dũng cảm để phát biểu chính kiến của mình và nói lên những sự thật không mấy dễ chịu mà các nhà lãnh đạo ở Hà Nội không muốn lan truyền trên Internet,” thông cáo của HRW dẫn lời ông Phil Robertson, phó giám đốc khu vực châu Á, của HRW nói.

Ông Robertson nói thêm:

"Không nên ca ngợi Hà Nội vì đã buộc ông Điếu Cày sống lưu vong như là cái giá cho sự tự do của ông.

Thả một blogger không thay đổi được gì các điều luật trấn áp của chính quyền Việt Nam cho phép họ xử tội hình sự những ai phát biểu ý kiến một cách ôn hòa bất cứ lúc nào.

Blogger Điếu Cày được cho là có nguyện vọng sang Mỹ

Chừng nào mà chính quyền Việt Nam không nghiêm túc cải cách để loại bỏ cái gọi là ‘an ninh quốc gia’ ra khỏi Bộ Luật Hình sự thì không có nhà hoạt động nào được an toàn cả.

Các độc giả của Điều Cày sẽ vẫn đọc được những bài blog của ông từ Mỹ, nhưng điều này sẽ không thay đổi thực tế là các blogger khác thay thế Điếu Cày ở Việt Nam sẽ phải chịu sự sách nhiễu có hệ thống của ông an như Điếu Cày đã từng trải qua.”

'Ông Hải muốn đi Mỹ'

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ hoan nghênh việc trả tự do cho blogger Điếu Cày, tức Nguyễn Văn Hải, đồng thời cho biết ông Hải đã quyết định sang Mỹ sau khi ra tù.

Nhiều tổ chức nhân quyền đã vận động trả tự do cho Điếu Cày

Hoa Kỳ “hoan nghênh quyết định trả tự do cho người tù lương tâm của nhà cầm quyền Việt Nam”, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, bà Marie Harf, nói trong buổi họp báo ngày 21/10.

“Ông [Điếu Cày] đã quyết định sang Hoa Kỳ sau khi ra tù và đã đến nơi vào ngày 21/10 (giờ Hoa Kỳ),” bà cho biết thêm.

“Chúng tôi đã không ngừng kêu gọi trả tự do cho ông và những người tù chính trị khác tại Việt Nam.”

Trả lời câu hỏi của phóng viên BBC, Suzanne Kianpour, về việc liệu sẽ có thêm các tù nhân lương tâm khác được trả tự do trong thời gian tới hay không, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đáp: “Chúng tôi hy vọng là có”.

Khi được yêu cầu xác minh tin nói ông Hải đã bị “ép phải xuất cảnh” sau khi được trả tự do, bà Harf nói “Tôi sẽ xác minh lại với chính quyền Việt Nam về vấn đề này. Chúng tôi biết rằng ông đã quyết định sang Mỹ” sau khi ra tù.

Ông Nguyễn Văn Hải bất ngờ được Việt Nam trả tự do và đưa ra sân bay Nội Bài trong ngày 21/10.

Trước đó, ông thi hành án tù 12 năm tại Trại giam số 6, Huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước theo điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nói ông Nguyễn Văn Hải đã "quyết định sang Mỹ" sau khi được trả tự do

Trước khi bị tòa án khép ông vào tội danh này, ông còn bị tội danh 'trốn thuế' và đã thi hành xong bản án mà ông luôn bác bỏ và khẳng định mình vô tội.

Ông Hải được biết đến như một blogger với nhiều bài viết thu hút sự chú ý trên cộng đồng mạng xã hội và Internet của Việt Nam về các chủ đề dân quyền và chủ quyền biển đảo.

Ông được trao giải Tự do Báo chí Quốc tế trong buổi lễ được Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ) tổ chức tại New York, Hoa Kỳ hồi tháng 11 năm ngoái.

Hồi tháng Tám vợ cũ của ông Hải, bà Dương Thị Tân, cho biết phía công an yêu cầu blogger Nguyễn Văn Hải viết đơn xin được ra tù trước thời hạn.

Blogger Điếu Cày được Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama từng nhắc đến như một nhà hoạt động vì tự do báo chí ở Việt Nam.

Phản hồi của độc giả BBC trên Facebook.

CHÀO MỪNG "ĐIẾU CÀY" TỚI HOA KỲ













Blogger Điếu Cầy được hàng trăm đồng hương đón ở LAX.

Tuesday, October 21, 2014

Điếu Cày, người tù nổi tiếng nhất Việt Nam sang Mỹ

Mặc Lâm, biên tập viên RFA 2014-10-21
 
1959272_742780069139428_2571231675843842727_n.jpg
Một bức hình trên mạng xã hội được cho là nhân viên an ninh đưa ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải ra sân bay Nội Bài sang Mỹ.
Courtesy photo

Người blogger nổi tiếng nhất Việt Nam, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, được Hoa Kỳ can thiệp và trên đường bay sang Mỹ trong tối hôm 21 tháng 10 năm 2014. Được biết ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải được giải từ nhà giam ra thẳng phi trường Nội Bài vào lúc 8 giờ tối để sau đó lên máy bay mà gia đình ông không hề được phía Việt Nam thông báo. Ngay sau khi nhận được tin này Mặc Lâm phỏng vấn bà Dương Thị Tân người vợ cũ của ông về sự ra đi bất ngờ này:

 

Mặc Lâm: Thưa chị, tôi rất vui mừng được báo với chị là anh  Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, chồng chị đang ngồi trên máy bay trên đường đến HongKong và sau đó sẽ chuyển đến phi trường Los Angles. Nguồn tin này chúng tôi nhận được từ bộ Ngoại giao Hoa Kỳ. Chị nghĩ sao sau khi nghe được tin vui này, thưa chị?

 

Bà Dương Thị Tân: Khi mà biết ông ấy được qua Mỹ, mừng thì chỉ một phần thôi anh ạ. Xét về khía cạnh cá nhân, khía cạnh gia đình thì cũng vui vì anh ấy thoát khỏi nơi chốn hang hùm, miệng sói; tốt cho cá nhân anh ấy.

 

Nhưng cái cách mà người ta để cho anh ấy ra đi thì quả tình tôi thấy rất là buồn, bức xúc. Một lời nói qua điện thoại người ta cũng không cho anh ấy gọi về nhà để mà từ biệt gia đình. Những trường hợp khác người ta còn có thân  nhân đi theo hay còn gặp gỡ thân nhân ở sân bay hay thế nào đó. Còn từ xưa đến nay, anh thấy đó, không phải một mình anh Hải đi mà họ đã mang qua Mỹ một số người mà chưa có một trường hợp nào như vậy cả. Tôi hơi buồn vì cái cách mà người ta đưa anh ấy đi.

 

Nhưng cái cách mà người ta để cho anh ấy ra đi thì quả tình tôi thấy rất là buồn, bức xúc. Một lời nói qua điện thoại người ta cũng không cho anh ấy gọi về nhà để mà từ biệt gia đình.

- Bà Dương Thị Tân


Mặc Lâm: Thưa chị, theo như chúng tôi được biết thì cách đây vài ngày, anh Dũng con chị có nghe phong phanh về vấn đề này rồi chứ không phải hôm nay mới biết. Chị có thể giải thích từ nguồn tin nào mà  Dũng biết được điều đó không thưa chị?

 

Bà Dương Thị Tân: Bản thân tôi thì họ cho rằng tôi không có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan gì cho nên tôi cũng không được nghe thông tin gì cả. Cũng giống như 6 năm rưỡi qua tôi cũng không được phép vào thăm anh ấy. Cái cách người ta hành xử hoặc người ta thông báo hay cách người ta làm thì chẳng qua là sự phỏng đoán thôi anh ạ, không có gì là chính thức hết.

 

Ví dụ từ hôm thứ Bảy cho đến ngày hôm nay thì mọi người đều đồn đoán là người ta sẽ mang anh Hải ra vì họ không canh chừng ai cả. An ninh đầy khắp cả nhà tôi lẫn nhà con trai tôi ở. Họ canh giữ mẹ con tôi rất là tự nhiên đi đâu họ cũng theo. Mọi người cho rằng có thể có một động thái nào đó. Thực tế thì một tín hiệu chính thức cũng không có từ phía nào cả anh ạ.

 

Mặc Lâm: Vâng, theo chị trong trường hợp của anh Hải, chị có thấy nguyện vọng của anh Hải là muốn đi Mỹ không hay là anh bị bắt buộc phải đi để mà chấm dứt bản án của anh ấy, thưa chị?

 

Bà Dương Thị Tân: Tôi không có cơ hội gặp gỡ, cơ hội nhìn thấy cũng như là nói chuyện với anh ấy cho nên mình cũng không thể hiểu được rằng vấn đề này như thế nào. Mình không thể nói thay anh ấy được anh ạ.

 

Mặc Lâm: Nhưng qua những thông tin mà cháu Dũng mang về thì chị có hiểu phần nào nguyện vọng của anh ấy hay không, thưa chị?

 

Bà Dương Thị Tân: Không anh ạ. Anh ấy không nói gì đến vấn đề đó. Hôm tháng 8 anh có nói với mọi người là làm sinh nhật cho anh ấy.

 

Mặc Lâm: Dạ tất nhiên là chuyện đi Mỹ ngày hôm nay của anh Hải không riêng gì anh mà cũng là chuyện bất ngờ cho gia đình anh phải không ạ?

 

Con tôi vừa mới cho biết là anh ấy mới gọi về là đang ở HongKong và họ đưa anh ấy đi Mỹ. Gọi được 1 phút và chỉ nói được hai, ba câu như vậy thôi.

- Bà Dương Thị Tân


Bà Dương Thị Tân: Dạ vâng. Hoàn toàn bất ngờ mà còn thấy nó còn bất nhẫn nữa. Tôi cảm thấy khó chịu và bức xúc về cái cách họ đưa anh ấy ra đi kiểu này. Không một lời từ biệt, không có một động thái nào thể hiện tính nhân đạo ở trong đó. Anh em ở đây người ta cũng quá hiểu tình hình rõ ràng là sự thỏa thuận giữa hai phía chính phủ. Không phải việc ra đi này là do cá nhân anh ấy mong muốn.

 

Mặc Lâm: Vâng, thưa chị, chị có nghĩ rằng từ khi anh Hải bước chân ra khỏi Việt Nam thì hoàn cảnh gia đình chị có thể khá hơn: có nghĩa là chấm dứt sự sách nhiễu từ phía nhà nước vì không còn anh Hải trong tù nữa. Chị có nghĩ như vậy không?

 

Bà Dương Thị Tân: Tôi không nghĩ thế đâu anh ạ vì trong con mắt họ tôi là thành phần mà họ phải quan tâm cho nên không thể nào nói trước được. Từ bây giờ trở đi phải xem họ còn đối xử với gia đình tôi như thế nào đã.

 

Mặc Lâm: Thưa chị, khi anh Hải qua tới Mỹ rồi thì chị có nghĩ rằng sẽ nhận được sự liên lạc trực tiếp từ anh Hải và  lo cho mẹ con chị những bước tiếp theo, đó là được sum họp với anh ấy bên Mỹ hay không? Chị có nghĩ đến điều đó không?

 

Bà Dương Thị Tân: Nói thật với anh, thường thường cái cách mà người Mỹ đưa một người nào đó đi thì luôn luôn là kèm theo thân quyến của họ. Bản thân tôi thì tôi biết chắc rằng sự mong muốn của tôi là không có. Tôi cảm thấy bất nhẫn trong cách mà họ đưa anh Hải đi trong khi bên cạnh anh ấy còn có thân nhân. Bản thân anh ấy là một người ngồi tù dài đăng đẳng như thế vừa mới ra nhưng bước chân đi ra khỏi cánh cửa nhà tù là lên máy bay. Cái nơi đến đất lạ người xa, không có thân nhân, sự hiểu biết, cọ quẹt về thông tin, tình hình về cuộc sống đơn giản cũng không có. Đó là điều tôi bức xúc.

 

Còn mong muốn của bản thân tôi là để được đi ra nước ngoài thì nếu muốn tôi đã đi từ lâu lắm rồi. Thực sự, phía Hoa Kỳ họ đã đề xuất với tôi từ trước đấy rất là nhiều lần. Khi mà sự áp bức, sách nhiễu lên gia đình tôi, tôi và các con tôi ở đây quá sức khắc nghiệt thì họ có gợi ý có lẽ chúng tôi nên ra đi vì cuộc sống chúng tôi quá khó khăn như thế. Tôi không nghĩ là bỏ lại thân nhân mình ở trong chốn lao tù để đến một nơi có thể gọi là yên bình hơn được. Cho đến bây giờ thì suy nghĩ của tôi vẫn vậy thôi. Cách họ đưa anh Hải đi và không có bất cứ một sự chuẩn bị gì thì thật sự là đáng buồn.

 

Con tôi vừa mới cho biết là anh ấy mới gọi về là đang ở HongKong và họ đưa anh ấy đi Mỹ. Gọi được 1 phút và chỉ nói được hai, ba câu như vậy thôi.

 

Mặc Lâm: Vâng, xin cảm ơn chị Dương Thị Tân đã giúp cho chúng tôi hiểu rõ hơn hoàn cảnh của chị trong lúc này. Hy vọng gia đình chị sẽ sớm sum họp với nhau trên vùng đất mới. Xin cảm ơn chị.

Wednesday, October 15, 2014

KẺ PHÁ NÁT ĐẢNG CỘNG SẢN

BÙI TÍN

 "...Tôi rất hối hận là khi làm Bí thư thứ nhất Đòan Thanh niên CS Hồ Chí Minh đã mỗi năm giới thiệu để kết nạp vào đảng 10 vạn không phải là thanh niên ưu tú có tư duy độc lập, mà tòan là những thanh niên cơ hội, làm đảng biến chất hư hỏng. Vì lẽ đó tôi ra khỏi trung ương, khi thấy đảng CS là đảng độc đóan, không dân chủ..."

 

 

Chính nhiều người lãnh đạo đảng CS thừa nhận rằng không có đế quốc hay phản động nào có thể phá sập đảng CS, mà chính đảng CS tự phá nát, tự diệt bản thân mình. Nguyên đại tá công an Nguyễn Đăng Quang từng viết trên mạng Dân Làm Báo bài : «  Ai đang giết sống đảng CS?» , trong đó ông chứng minh rằng chính những tật bệnh hiểm nghèo trong lục phủ ngũ tạng của đảng, như tham nhũng, hối lộ, quan liêu, giáo điều, chủ nghĩa cá nhân hưởng lạc đang làm cho đảng chết tươi, nghĩa là đang chết ngay khi như còn đang sống.

tohuyrua01

Có một nhân vật hiện đang tham gia cuộc tàn sát đó. Tôi không có mảy may tư thù, tư óan gì với nhân vật này. Nhưng do tôi vẫn còn có thiện cảm với một số khá đông người nay vẫn còn là đảng viên CS mà tôi không thể im lặng. Và trên hết vì nó có liên quan đến vận mệnh dân tộc, đến cuộc sống của nhân dân, nên tôi không thể câm nín.

Đó là một nhân vật có mặt trong Ban chấp hành trung ương đảng CS từ khóa VIII năm 1996, nghĩa là gần 20 năm nay, vào Bộ chính trị từ cuộc họp trung ương lần thứ 9 khóa X năm 2009, từ tháng 2 năm 2011 thay cho ông Hồ Đức Việt bị mất chức trong chức vụ rất trọng yếu là Trưởng ban tổ chức trung ương đảng.

Ai cũng biết cái chức trưởng ban tổ chức trung ương đảng là chức vụ có quyền lực quyết định trong phân chia các chức vụ cấp cao trong đảng, bộ máy Nhà nước, các tổ chức quần chúng trong Mặt trận Tổ quốc .

Đọc kỹ cuốn Đèn Cù, tôi lại giật mình khi thấy Trần Đĩnh xác định lại thật rõ rằng tất cả danh sách ủy viên trung ương đảng chính thức và dự khuyết được đưa ra bàu tại các kỳ đại hội đảng, đều được xem xét, duyệt qua từng người một bởi Vụ bảo vệ chính trị, là Vụ chủ chốt  trong Ban Tổ chức trung ương, một thời gian dài nằm trong tay ông Lê Đức Thọ. Nói vậy để thấy rằng trong nhiều khóa đại hội, tòan thể bộ máy đảng và nhà nước là từ một con người nặn ra rồi ép các đại biểu bỏ phiếu. Đây là nét đặc trưng nhất của chế độ độc quyền CS. Thật đáng sợ, đáng ghê rợn cái kiểu cách tuyển mộ nhân tài cho đất nước mang chất cá nhân chuyên quyền như thế.

Tôi giật mình ghê rợn khi nghĩ rằng hiện đảng CS đang bắt tay vào chuẩn bị cho Đại hội XII sẽ họp vào đầu năm 2016, nghĩa là hơn 1 năm nữa thôi. Và sự lựa chọn cả dàn lãnh đạo mới trong 5, 10 năm sau đang nằm trọn trong tay 1 nhân vật là ông Tô Huy Rứa, vâng, Tiến sỹ triết học Tô Huy Rứa, Nhà Giáo Ưu tú Tô Huy Rứa, từng một thời là Trường ban tư tưởng và văn hóa, Giám đốc Học viện Chính trị - Hành chính Quốc gia, hiện là trưởng ban tổ chức trung ương đảng kiêm Trưởng ban lý luận trung ương . Việc chính hiện nay là lên danh sách hơn 200 ủy viên trung ương chính thức và dự khuyết cho khóa XII, ký tên cá nhân ông ở dưới đề trình bộ chính trị duyệt một cách hình thức, chắc không có gì thay đổi, theo nếp làm việc quan liêu tắc trắch đã thành cố tật của các đảng CS. Ông cũng là người có quyền và trách nhiệm xét duyệt danh sách các đại biểu tỉnh, thành, cơ quan trung ương được cử ra thủ đô họp Đại hội XII.

tolinhhuong01
Tô Linh Hương

Con người ấy ra sao? Tôi rất hoài nghi con người ấy. Lẽ ra trên chức vụ cực kỳ hệ trọng như thế, ông Rứa phải giữ mình, nêu gương chí công vô tư trong phân phối các chức vụ lớn nhỏ. Nhưng không, nắm được quyền lực chưa lâu, tháng 2 năm 2012, ông đã gò ép tổ chức phải nhận con gái cưng của ông là Tô Linh Hương sinh năm 1988, vừa tốt nghiệp ngành tuyên truyền – báo chí vào chức vụ Trưởng ban Quản trị Công ty Quốc doanh VINACONEX chuyên xây dựng đường sá, nhà cửa, cầu cống. Ông còn ra lệnh cho báo chí nhà nước tuyên truyền rộng rãi tin tức và hình ảnh cô con gái đi thanh tra các công trường. Việc này gây nên phản ứng dữ dội của các mạng bloger tự do, nên chỉ sau 2 tháng cô thủ trưởng 24 tuổi phải đi kiếm việc khác thích hợp.

totuha01
Tô Tử Hà

Nhân đó báo chí trong nước lại khui ra chuyện ông Rứa đã ép tổ chức Đoàn Thanh niên nhận con trai ông là Tô Tử Hà vào Ban chấp hành trung ương Đoàn tuy không có một thành tích gì nổi bật, còn chỉ đạo ‘cơ cấu’ cậu quý tử Hà vào chức Bí thư Đòan Thanh niên trong Tổng công ty Hàng không VN, là nơi béo bở nhất về lợi ích cá nhân phi pháp qua buôn bán xuất nhập khẩu.

Lẽ ra với những bê bối lộ liễu, trắng trợn như thế, ông Tô Huy Rứa phải bị mất chức ngay từ năm 2012. Lẽ ra bộ chính trị nếu còn chút tự trọng, phải giải quyết công khai vụ nhơ bẩn động trời này, tổng bí thư phải nhận sơ hở, lỗi lầm của bộ chính trị và khai trừ người phạm kỷ luật ra khỏi bộ chính trị, làm gương cho tòan đảng.

Lẽ ra phải thừa nhận ông Rứa đã cố tình phạm kỷ luật khi đảng cấm tuyệt đối đảng viên lợi dụng chức quyền để kiếm lợi ích cá nhân cho vợ con, người thân. Thậm chí còn có thể truy tố ra pháp luật, khai trừ ra khỏi trung ương và bộ chính trị, truất chức Trưởng ban Lý luận trung ương và không cho lên lớp ở Học viện chính trị - Hành chính nữa vì không còn có tư cách để lên bục dạy người khác. Phải có một cuộc họp của Bộ chính trị để xem xét và giải quyết đàng hoàng vụ bê bối lớn này, may ra mới khôi phục được chút ít niềm tin của trí thức và nhân dân.

Con người như thế mà đang làm công việc chính là xét duyệt nhân sự cho Đại hội XII và cho dàn lãnh đạo đảng và nhà nước trong 5, 10, 15 tới  thì hậu quả sẽ ra sao?

Đây là kẻ vô tình nhưng cứ như cố ý phá nát đảng CS đang ở thời kỳ thóai trào bi đát.

Tôi nhớ lại lời nói của tướng Đặng Quốc Bảo hồi 1988 rằng: « Tôi rất hối hận là khi làm Bí thư thứ nhất Đòan Thanh niên CS Hồ Chí Minh đã mỗi năm giới thiệu để kết nạp vào đảng 10 vạn không phải là thanh niên ưu tú có tư duy độc lập, mà tòan là những thanh niên cơ hội, làm đảng biến chất hư hỏng. Vì lẽ đó tôi ra khỏi trung ương, khi thấy đảng CS là đảng độc đóan, không dân chủ ».

Con sâu cỡ bự thối tha làm mất uy tín của đảng, làm tan nát đảng là đây chứ tìm ở đâu?

Bùi Tín


Tuesday, October 14, 2014

TIN CHẤN ĐỘNG TỪ TỈNH VÂN NAM, TRUNG QUỐC


Ngày 14/10/2014, hàng trăm dân làng ở TP. Côn Minh bị Chính quyền CS cướp đất, cướp nhà đã vùng lên khởi nghĩa. Dân làng nơi đây đã dùng gậy, ba chỉa, gạch đá, xăng, bất kể thứ gì để chống trả quyết liệt với bọn man rợ Cảnh sát CS. Kết quả bước đầu đã tiêu diệt được 5 tên mọi rợ Cảnh sát CS, bắt sống 8 tên Cảnh sát CS và thu về được các vật dụng của Cảnh sát như khiêng, mũ sắt, gậy sắt, roi điện, bịt xịt lửa... Tuy nhiên, có 5 dân làng cũng đã bị bọn man rợ Cảnh sát CS sát hại. Hiện nay đã có hơn 1000 tên mọi rợ Cảnh sát CS được huy động đến để tàn sát dân làng nơi đây.

 

BỌN MAN RỢ ĐẢNG CỘNG SẢN ĐÃ ÉP NHÂN DÂN VÀO BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG, NHÂN DÂN ĐÃ CHỊU ĐỰNG QUÁ NHIỀU ĐAU KHỔ. DÙ KHÔNG MUỐN NHƯNG BÂY GIỜ CHÍNH THỨC BƯỚC VÀO GIAI ĐOẠN NHÂN DÂN ÁP DỤNG PHƯƠNG THỨC ĐẤU TRANH BẰNG BẠO LỰC.

 

ĐÂY LÀ CUỘC KHỞI NGHĨA ĐẦU TIÊN, CUỘC KHỞI NGHĨA HÀO HÙNG NHẤT, ANH DŨNG NHẤT VÀ CÓ Ý NGHĨA VÔ CÙNG QUAN TRỌNG ĐỐI VỚI CÁCH MẠNG DÂN CHỦ CỦA NHÂN DÂN TRUNG QUỐC.

 

HỒI CHUÔNG GỌI HỒN BỌN MAN RỢ ĐẢNG CỘNG SẢN ĐANG LỚN DẦN, NGÀY CÀNG LIÊN TỤC.

 

Đường dẫn bài viết: http://wickedonna2.tumblr.com/post/99999629888/2014


 


Monday, October 13, 2014

Saturday, October 11, 2014

http://radiotoandancuunuocdotorg.wordpress.com

TÂM THƯ CỦA
RADIO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC

Kính thưa Qúy Vị Thính Gỉa

Đồng Bào Việt Nam Trong và Ngoài Nước

 Trong những tuần lễ qua làn sóng biểu tình ôn hòa nhưng quyết liệt của Học Sinh, Sinh Viên Hồng Kông đã làm cả thế giới nghiêng mình.

Làm mờ đi những tin tức Thời sự từ vùng Trung Đông, các cuộc oanh kích của Liên quân cũng không ngăn cản được đà tấn chiếm vùng Kobané của quân thánh chiến Tổ Chức Nhà nước Hồi giáo EI.

Trong khi đó, người Kurdistan tại Thổ Nhĩ Kỳ trở nên giận dữ vì bị chính phủ ngăn cấm Họ trở về Syria để hổ trợ đồng hương đang bị vây hãm.

Đến bao giờ Cộng Đồng Quốc gia Hải Ngoại cùng nỗi phẫn nộ và quyết tâm trở về 

 để tiếp sức đồng bào quốc nội đang bị vây hãm ?.

 Hồng Kông, sự trổi dậy của những con người không quyền lực, những học sinh, sinh viên cho chúng ta nhận thức sâu xa.

Đừng bao giờ nghĩ rằng, Việt Nam Ta nhỏ bé, không thể đối đầu với Trung Cộng.

Hãy nhìn Sinh Viên Hồng Kông tay không tấc sắt và cuộc đấu tranh của Nhân dân Hồng Kông còn cam khó hơn nhiều so với Việt Nam.

Bởi những người sinh viên bé nhỏ Hồng Kông phải đương đầu chống lại một chế độ giàu mạnh về kinh tế, hùng cường về quân sự, độc tài và tàn ác nhất nhân loại.

Nên nhớ rằng Cộng sản Tàu có thể điều quân đội từ lục địa đến trấn áp biểu tình ở Hồng Kông dễ như trở bàn tay vì thực tế Họ là một quốc gia.

Nhưng Tập Cẩm Bình chắc chắn không dám làm điều đó vì thừa hiểu rằng nếu có

'An Thiên Môn' thứ hai ở Hồng Kông, nước Tàu sẽ bị giòng thác của Đập Tam Vực cuốn trôi và bị nhận chìm xuống đáy tần biển cả.

Xua quân vào Việt Nam để giải vây cho đàn em, để can thiệp vào nội bộ Việt Nam, trước con mắt của Quốc tế trong thời điểm này hẳn Tập Cẩm Bình không ngu dại để làm việc đó.

Vì vậy đã đến lúc nhân dân Việt Nam đồng loạt đứng lên đòi Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền lật đổ chế độ cầm quyền độc tài đảng trị đi ngược lại nguyện vọng của người dân là điều hợp lý, hợp tình, hợp pháp và thời điểm ' Thiên Thời Điạ lợi Nhân Hòa'.

Xin đừng bao giờ đánh mất lòng tự tin và cho phép bất cứ AI nói rằng Việt Nam nhược tiểu ngàn năm thế yếu hơn Tàu, không có thể đối đầu trước sự bành trướng xâm lăng của Tàu cộng.

Đó là ngụy biện, là biện minh cho tinh thần nô lệ « hèn với giặc ác với dân » của tập đoàn đảng CS Việt gian.

Chúng ta biết rằng sức mạnh của lòng dân, tinh thần Yêu Nước còn mạnh hơn gấp vạn lần phương tiện súng đạn.

Xin đừng bao giờ từ bỏ ước mơ.

Hôm nay Hồng Kông ngày mai sẽ đến Việt Nam!

Giấc mơ Việt Nam Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền thoát ra ách nô lệ Cộng sản Tàu là khát vọng thiêng liêng là niềm tin và hy vọng.

Hãy vun bồi Niềm Tin năm 2015 sẽ là năm của Việt Nam.

Tinh Thần Phù Đổng của Tuổi Trẻ Việt Nam Tinh Thần Trưng Vương của người Mẹ Việt Nam vẫn luôn truyền sáng và đang cuồng cuộng chảy trong huyết mạch của Dân Tộc Việt.

Hãy nhìn vào những tấm gương điển hình như:


​​

Trần Thị Ngọc Anh và những người phụ nữ dân oan mấy mươi năm trải thân ngoài mưa gió, đói rách triền miên và luôn đối diện với xích xiềng, tù đày tra tấn, tiếng thét của Phong Trào Liên Đới Dân Oan, trong những cuộc xuống đường 5, 3 người Phụ Nữ với những chiếc áo rách vá víu che thân và vài biểu ngữ thô sơ vẫn chiến đấu vẫn lên đường, phỉ nhổ và lên án cả guồng máy cầm quyền, chế độ tham quan bán nước.

Nhà tù CS hiện nay còn đang giam giữ biết bao Anh Hùng Kiệt Nữ.

Nhưng người dân oan vẫn không hề sợ hãi, vẫn gào thét trong cạn kiệt cô đơn bị cực hình thể xác từ phía địch, bị lãng quên và chỉ trích từ phía anh em, nhưng Dân Oan Việt Nam vẫn bền gan chiến đấu vẫn lao mình trước nòng súng bạo tàn hứng chịu mọi nghiệt Oan. Vậy xin hỏi dân ta kém lòng dũng cảm hơn AI ?



Một Phạm Thanh Nghiêm thân gầy như cây sậy

Bao năm lao tù vẫn sừng sững trước phong ba

Mỗi lần nghe em nói tim tôi lệ tuôn sa

Em ! cây sậy làm hồn đau nhức nhói



Một Đỗ Thị Minh Hạnh từ lao tù bước tới

Dõng dạc kêu đứng dậy hỡi Công Nhân

Phận nữ nhi nào xá chi thân

Quyết tâm dành quyền sống cho Công Nhân


Nước Việt Ta Anh Hùng còn đấy

Nguyễn Trung Tôn, Bắc Truyển, Vũ Bình

Đâu kém người chí cả hy sinh

Phương Quyên, Nguyên Kha dõng dạc sắt đinh



Họ chiến đấu trong cô đơn thầm lặng

Đâu có Jimmi Lai- Tỷ phú truyền thông

Như sinh viên đứng dậy ở Hong Kong

Phải từ chối vì thức ăn không chổ để


Nhìn Tỷ Phú ngồi trong lều bạt

Cùng sinh viên gió tạt mưa phong

Hùng vĩ thay Chí sĩ Hồng Kông

Nhìn lại Ta nước mắt tuôn giòng


Việt Nam ơi! nghe chăng tiếng gọi!

Hỡi! sinh viên nước Việt ước mơ gì ?

Em Tráng nói Nước Tự Do Dân Chủ

Em đổi bằng mọi gía máu hy sinh


Đồng bào ơi! có nghe chăng tiếng gọi

Tiếng gọi Việt Nam vang dội đất trời

Tiếng thét Hồng Kông sôi sục lòng người

Tiếng thét Việt Nam nung máu nóng sôi


Ta phải sống niềm tự hào Dân Tộc

Bằng tâm can vì Tổ Quốc sống còn

Dạ sắt son mài đá núi phải mòn

Nghe Hồn nước trào dâng khôn xiết


Đừng quay mặt trước tiếng kêu thống thiết

Đừng chờ ai đến cứu giúp dân mình

Phải tự ta chấp nhận mọi hy sinh

Như lời nói của Tiền Nhân thuở trước

« Lưỡi dao ta đang sắc,
 Ngọn giáo giặc phải lùi »

Tôi Trần Việt Lê Chân thống tâm kêu gọi

Vận nước đến rồi đứng dậy đồng bào ơi !

Bởi tang thương đang vây phủ đất trời

Năm 20 hình chữ S không còn nữa


Gởi vào đây tâm tình con én nhỏ

Hỡi ! đồng bào Tổ quốc qúa tang thương

Hãy cùng nhau vạch một con đường

Hãy tiến bước lao mình ra phía trước


Cùng anh em đạp trùng dương xông lướt

Đừng đắn đo thành bại luận Anh Hùng

Hãy nhìn kia Tây Tạng với Tân Cương

Đó chính là sừng sững một tấm gương


Biên Thùy Nước Việt

Trần Việt Lê Chân



10/10 /2014

SAU PHẦN TIN TỨC THỜI SỰ 

VI

ỆT NAM  Quốc tế

Thông Báo Khẩn

Của

HỘI NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN TẠI FRANKFURT


HỘI LUẬN & PHỎNG VẤN

TINH THẦN TUỔI TRẺ VIỆT NAM TRƯỚC LÀN SÓNG HỒNG KÔNG




TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI QÚY V THÍNH GỈA

  THEO DÕI

RADIO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC

PHÁT THANH HÀNG NGÀY

 VÀO LÚC 12 GIỜ AM GIỜ VIỆT NAM

 VÀ SẼ PHÁT LẠI VÀO LÚC 10 GIỜ PM GIỜ VIỆT NAM

TRÊN HỆ THỐNG RADIONOMY INTERNET TOÀN CẦU

CHƯƠNG TRÌNH HỘI LUẬN LIVE ĐƯỢC THỰC HIỆN

MỖI THỨ BA HÀNG TUẦN 

CHƯƠNG TRÌNH TIẾNG NÓI CỦA NGƯỜI DÂN OAN

THỨ NĂM HÀNG TUẦN

CHƯƠNG TRÌNH LỊCH SỬ VIỆT NAM

VÀO THỨ SÁU HÀNG TUẦN

SẼ ĐƯỢC PHÁT LẠI HÀNG NGÀY VÀO GIỜ NÓI TRÊN

XIN TRÂN TRỌNG KÍNH CHÀO QÚY VỊ THÍNH GỈA

MỌI ĐÓNG GÓP Ý KIẾN XIN GỞI VỀ 

Kính mời vào lign dưới đây nghe Đài

http://www.radionomy.com

Để dễ dàng cho Qúy Thính Gỉa truy cập vào Đài

Xin vào Web 


http://radiotoandancuunuocdotorg.wordpress.com

Kéo thẳng xuống bên trái thấy Hình

RADIO

 Youtube Dân Oan Trần Ngọc Anh Bị CA VC Đánh Dã Man


Attachments area

Preview YouTube video Dân oan Trần Ngọc Anh bị CA cộng sản tra tấn man rợ tại đồn CA P. Cống Vị.